♥Chương 40♥
Tươi cười của Chu Dương làm Phương Nguyệt Tầm nháy mắt
bừng tỉnh. Cậu bỗng nhiên cảm thấy người này thật sự rất dũng cảm, có dũng khí
trốn khỏi nhà, cũng có dũng khí theo đuổi một người mà chắc chắn một ngày nào
đó sẽ rời mình đi, cũng có dũng khí để đối mặt với sự chia tay, rồi cũng có
dũng khí mà đứng lên. So sánh với hắn, chính mình quả thật giống một kẻ nhát
gan! Lúc trước chưa hiểu được liền trốn tránh tình cảm của chính mình, cái gì
cũng không thể làm, chờ đến khi Long Nghiễn xâm phạm thể xác của mình, rồi mới
được hắn che chở, chiếu cố, mà cái loại cảm xúc tự nhận là không thể đáp lại
tình cảm của Long Nghiễn làm cậu thấy vô lực, rõ ràng chính mình rất tùy hứng,
chưa bao giờ nghĩ tới cảm nhận của Long Nghiễn, thậm chí còn không nghĩ đến giá
trị của bản thân, tổng cảm thấy chính mình quá mức nhỏ bé và yếu ớt, tổng cảm
thấy chính mình sẽ được bảo vệ, một khi xảy ra bất đồng, cũng chỉ thấy chính
Long Nghiễn thay đổi, chưa từng có dũng khí để đối mặt, lý giải, liền đem tất cả
bực tức phát tiết lên người Long Nghiễn. Nếu lúc trước cậu có can đảm nói với
Long Nghiễn rằng cậu thương hắn, như vậy bọn họ sẽ không cần phải thống khổ suốt
một năm trời! Nếu thời điểm kia cũng có cam đảm nói cho Long Nghiễn biết cậu thực
sự rất cô đơn lạnh lẽo nhớ hắn, có can đảm để nói cho Long Nghiễn biết cậu chỉ
bởi vì không nhìn thấy hắn mà nổi giận thôi, vậy cũng sẽ không tạo thành cục diện
như hôm nay.