TATLCQK - Chương 3

Posted Saturday, August 10, 2013 by A-Moon
TA ÁI NINH TĨNH LỘ CHI QUẤT KHÍ
Tác giả: Lâm Tử Tự
Editor: Asia Moon
--------------------------
Chương 3
Phát hiện thấy đêm qua Phó Thiên Kiệt không về nhà, lúc sáng rời giường, Lam Sơ Hạ bắt đầu cảm thấy lo lắng cho hắn, muốn gọi điện thoại hỏi thăm lại sợ làm phiền đến hắn, cẩn thận suy nghĩ, Phó Thiên Kiệt lớn như vậy rồi, hắn có thể tự chăm sóc bản thân. Có lẽ lúc này mà gọi điện thoại, sẽ nghe thấy giọng nói lạnh lùng của hắn, không chừng còn bồi thêm một câu: “Không cho phép quấy rầy công việc của tôi”, cho nên cậu lưỡng lự, cảm thấy bản thân làm vậy thực mất mặt, Lam Sơ Hạ cuối cùng vẫn buông ống nghe xuống, một mình đón xe buýt đến trường.

DQHĐAN - PN [2]

Posted Wednesday, August 7, 2013 by A-Moon
[2] Con ngoan, chúng ta yêu con
Con tên là Quân Dương, năm nay chín tuổi, học sinh lớp ba tiểu học. Con lớn lên rất tuấn tú, ân, thiệt đó nha, có căn cứ đó ! Bởi vì con gái lớp con đều ở sau lưng nhìn trộm con, nếu con nhìn các nàng cười, trên mặt các nàng đều đỏ như đít khỉ a ! Bạn Ny Ny ngồi ở bên cạnh con nói rằng, chắc chắn con có một người mẹ rất xinh đẹp cùng người cha rất tuấn tú. Cũng đúng, cha của con rất tuấn tú, nhưng con không có mẹ. Bất quá con cũng không phải trẻ mồ côi mẹ. Bởi vì, con có tới hai người cha, mọi người nhất định cảm thấy rất kỳ quái đi ? Cha của con siêu tuấn tú, cùng ba ba cũng rất rất rất đẹp trai.

DQHĐAN - PN [1]

Posted by A-Moon
[1] Vĩnh viễn dương quang
Âu Vãn Quân ngồi trong phòng, bên cạnh cậu chính là Tô Hoài Quang và em trai của mình. Người nào đến, người nào đi, cậu cũng không để ý. Dường như là Hạ Lí có đến, ghé vào lỗ tai cậu nói nén bi thương gì đó, rồi xong lão bằng hữu cũng rồi đi, nghĩ rằng hắn cũng đang rất thương tâm đi.

DQHĐAN - Chương 11 [hạ] - Hoàn chính văn

Posted by A-Moon
Chương 11
Ngay lúc hắn sắp đến gần Âu Vãn Quân, đột nhiên vang lên một tiếng rầm, cánh cửa gỗ bị người nào đó đá văng….. Tên ba mặt kinh ngạc xoay người lại, nhìn người tới khiến cho hắn thiếu chút nữa đã thét lên, ở cánh cửa, ba nam nhân cao lớn như Tu La xông vào, trong đó có một người khuôn mặt y như đúc người bị hắn tra tấn cả một ngày, theo phản xạ tính quay lưng bỏ chạy ra hướng cửa sổ, nhưng không kịp chạy xa, đã cảm thấy đau đớn từ phía sau truyền đến, cả người liền mất đi tri giác.

DQHĐAN - Chương 10 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 10
Âu Vãn Quân tỉnh lại, chỉ cảm thấy cái đầu đau nhức khủng khiếp, còn thêm cảm giác muốn nôn mửa, cố gắng mở mắt, nhìn thấy trước mắt bị miếng vải bịt kín, không khỏi khó chịu rên rĩ ra tiếng.

DQHĐAN - Chương 9 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 9
Ngày hôm đó, Tô Hoài Dương vừa mới bước ra khỏi thang máy của công ty, liền nhìn thấy Lưu Na đang ngồi đợi trong sảnh, nàng vừa thấy Tô Hoài Dương đi ra, lập tức vui vẻ ra mặt chạy đến. Tô Hoài Dương không khỏi nhíu mày, cô ta lại đến đây làm gì ?

DQHĐAN - Chương 8 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 8
Hôm nay, Tô Hoài Dương cùng Âu Vãn Quân ngủ thẳng đến chín giờ sáng mới tỉnh dậy, Bởi vì lo lắng thân thể của Âu Vãn Quân, đêm qua, Tô Hoài Dương chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cậu một lần. Buổi sáng hôm nay hắn đã sớm tỉnh, nhưng thấy Âu Vãn Quân còn ngủ, không đành lòng đánh thức cậu, liền nằm lại bồi cậu ngủ thẳng đến lúc này.

DQHĐAN - Chương 7 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 7
Cửa vừa được mở ra, không đợi Tô Hoài Dương lên tiếng, mẹ Tô liền oán giận, « Hoài Dương a, tại sao bây giờ con mới trở về, Lưu Na tới tìm con nãy giờ, ngày hôm qua nó cũng tới……… »

DQHĐAN - Chương 6 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 6
Bên này, Âu Vãn Thần thấy anh hai của mình giống như không có tinh thần, không khỏi cười thầm trong lòng, cố ý đùa giờn Tô Hoài Dương vài câu.

DQHĐAN - Chương 5 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 5
Trong căn phòng xa hoa của khách sạn.
Phòng tắm, Tô Hoài Dương đang nhìn gương ngẩn người. Từ 5 phút trước, hắn đã tắm rửa xong, nhưng mà, bây giờ không còn dũng khí để bước ra ngoài.

DQHĐAN - Chương 4 [hạ]

Posted by A-Moon
Chương 4
Đợi đến khi Tô Hoài Quang mang theo Âu Vãn Thần về đến nơi, đã gần bốn giờ chiều hơn.

DQHĐAN - Chương 3 [hạ]

Posted Thursday, July 11, 2013 by A-Moon
Chương 3
« Anh, hôm nay em……A~~~~~ » Tô Hoài Quang vừa mới đẩy cửa phòng khách ra, liền thấy anh hai của hắn đặt một người nằm trên sô pha, hôn đến chết đi sống lại, bật người liền hét to chạy ra ngoài.

DQHĐAN - Chương 2 [hạ]

Posted Wednesday, July 10, 2013 by A-Moon
Chương 2
Trong hai ngày này, Tô Hoài Dương tổng cảm thấy tinh thần không yên. Ngày hôm qua đúng bảy năm tròn, nhưng mà Âu Vãn Quân một chút tin tức cũng không có. Vãn Quân a, từ trước đến nay em có bao giờ trễ hẹn đâu ? Phiền muộn xoay đầu bút gần cả buổi sáng trên bàn làm việc, bản báo cáo kinh doanh đã lật tới trang thứ ba rồi giữ nguyên như vậy không nhúc nhích. Phỏng chừng hôm nay làm việc cũng không mang lại hiệu suất gì, không bằng đi ra ngoài hít thở không khí để thay đổi tâm tình. Nghĩ như vậy, Tô Hoài Dương cầm lấy áo khoác liền đi khỏi văn phòng làm việc.

DQHĐAN - Chương 1 [Hạ]

Posted Tuesday, July 9, 2013 by A-Moon
Quyển 2
Chương 1
Thời gian chầm chậm trôi qua, bảy năm sau…..
« Ba, mẹ ! Con đi đây. » Trên lầu, Tô Hoài Dương vừa mặc áo khoác, vừa vội bước xuống cầu thang, chào ba mẹ đang ngồi ăn sáng trong nhà bếp một câu liền đi ra cửa.

DQHĐAN - Chương 22 [thượng]

Posted Saturday, July 6, 2013 by A-Moon
Chương 22
Sân bay, là nơi lúc nào cũng ồn ào người đến người đi, hoặc vui mừng đi đón bạn bè, hoặc lưu luyến chia tay người thân, cũng có đôi lứa yêu nhau hai mắt đẫm lệ vô vọng, khó khăn nói lời từ biệt.

DQHĐAN - Chương 21 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 21
« Em tại sao lại hồ đồ như vậy a ! » Vừa nghe Tô Hoài Quang nói Âu Vãn Quân đến nhìn anh trai của nó, Hạ Lí gấp đến độ gõ vào ót Tô Hoài Quang một cái, « Em còn sợ thiên hạ chưa đủ loạn sao ! »

DQHĐAN - Chương 20 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 20
« Vãn Quân, Hoài Dương………. » Âu Vãn Quân vừa mở cửa, Hạ Lí liền vội vàng tiến vào, nắm lấy đầu vai của Âu Vãn Quân, vừa muốn nói tiếp lại phát hiện cả người Âu Vãn Quân xốc xếch, chật vật, làm cho hắn kinh ngạc đến ngây người.

DQHĐAN - Chương 19 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 19
Đi một mình về nhà, lần đầu tiên Âu Vãn Quân có cảm giác cô đơn, từ cái khoảng thời gian đó cho đến nay, cậu đã quen sự hiện diện của Tô Hoài Dương bên cạnh, nói đúng hơn là trên cơ bản, bọn họ đã sống chung trong nhà Âu Vãn Quân.

DQHĐAN - Chương 18 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 18
Tháng ba, nhiều loài hoa đã bắt đầu đâm chồi nảy lộc. Ngay lúc này lại đang là thời điểm hoàng kim của mùa xuân, trong thành phố đã sớm tràn đầy một mảnh xuân tình dào dạt, hơn nữa, trong tháng này, việc học hành cũng không còn bận rộn như mấy tháng trước nữa, có thể tận tình hưởng thụ hơi thở của mùa xuân.

DQHĐAN - Chương 17 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 17
Trong lòng có chút oán giận mẹ, Tô Hoài Dương thả nhanh cước bộ chạy đến nhà Âu Vãn Quân. Hắn vừa mới từ nhà trở lại trường học, hôm nay là ngày 14 tháng 2, lễ tình nhân, nhưng cũng là ngày khai giảng.

DQHĐAN - Chương 16 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 16
Chờ thời điểm bọn họ trở lại để chuẩn bị thi đấu, cả hai đội đã bắt đầu làm nóng người. Đội của trường trung học W ở bên này đang được đội phó Lí Kì hướng dẫn luyện tập ném bóng vào rổ, trái lại, đội của đối thủ ở bên kia cứ nhìn qua bên này, canh hễ cầu thủ bên này ném vào rổ bị hụt lại cười hô hố lên. Sự giễu cợt đối thủ thi đấu của bọn họ khiến cho phần đông các cổ động viên phản cảm.

DQHĐAN - Chương 15 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 15
Sau khi trải qua kỳ thi cuối học kỳ, đội bóng rỗ cũng trở lại luyện tập bình thường, trận thi đấu mùa đông tổ chức giữa các trường trong thành phố cũng sắp bắt đầu.

DQHĐAN - Chương 14 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 14
Qua ngày sinh Khổng Tử chính là năm mới, được nghỉ hai tuần. Tô Hoài Dương vốn đã chuẩn bị sẵn một đống kế hoạch với Âu Vãn Quân, nhưng bị Âu Vãn Quân nói một câu, em muốn đi thăm mẹ, liền hủy bỏ hết tất cả. Chưa từ bỏ ý định, Tô Hoài Dương liền quấn quít lấy Âu Vãn Quân, nói muốn cùng đi thăm mẹ với cậu, thuận tiện ra mắt ‘nhạc mẫu đại nhân’. Bởi vì đến gần mười bốn ngày không gặp Âu Vãn Quân, trong lòng Tô Hoài Dương cảm thấy khó chịu giống như bị mèo cào. Nhưng Âu Vãn Quân cho dù chết cũng không chịu đáp ứng, thật không có biện pháp, Tô Hoài Dương đành phải bắt cậu hứa mỗi ngày đều phải gọi điện thoại, mới cam lòng cho cậu đi, trước khi đi lải nhải dặn dò thiếu chút nữa ngay tại nhà ga trình diễn phim truyền hình tình cảm sướt mướt nhiều tập, Âu Vãn Quân chỉ biết dở khóc dở cười, khó khăn lắm mới đuổi hắn về được.

DQHĐAN - Chương 13 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 13
Một bước tiến vào nhà, nhìn thấy bàn ăn ấm áp, trong lòng Âu Vãn Quân càng thấy áy náy hơn nữa, vốn bọn họ phải ở cùng nhau chuẩn bị. Nhưng bây giờ, chính mình không có giúp đỡ cái gì, thậm chí còn làm cho Tô Hoài Dương chứng kiến một màn như vậy, cậu hiểu trong lòng Tô Hoài Dương hy vọng biết bao nhiêu về lễ Giáng Sinh này, vậy mà………..

DQHĐAN - Chương 12 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 12
Mấy ngày nay mỗi khi đến giờ luyện tập, thân là phó đội trưởng, Hạ Lí liền cảm thấy sầu não vì lại phải đè thân ra giúp tên đội trưởng kia lừa gạt Âu Vãn Quân.

DQHĐAN - Chương 11 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 11
Cứ như vậy mà cả buổi sáng Tô Hoài Dương cùng Âu Vãn Quân đều trải qua ở trên giường, đương nhiên……. Cũng không có phát sinh cái chuyện ‘cấm trẻ em dưới 18 tuổi’. Tô Hoài Dương một thân tình yêu được đáp lại, tự nhiên trong lòng sẽ tràn đầy vui mừng, ôm lấy Âu Vãn Quân không có ý định buông tay ; mà vết thương trên người Âu Vãn Quân vẫn còn đau nhức, cũng thực tự nhiên lười nhúc nhích, hơn nữa lúc này mùa đông rất khắc nghiệt, có nơi nào ấm áp hơn vòng tay ôm ấp của Tô Hoài Dương chứ ? Cứ như vậy liền ngoan ngoãn để mặc cho hắn ôm mình tựa trên giường.

DQHĐAN - Chương 10 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 10
Sáng sớm, Hạ Lí vừa đi đến cổng trường liền thấy ngay khuôn mặt u ám của Tô Hoài Dương, « Bị gì vậy, tại sao hôm nay lại chạy đến đây làm thần giữ cửa ? » Vừa mở miệng liền không quên chọt Tô Hoài Dương hai câu.

DQHĐAN - Chương 9 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 9
Từ cái ngày đó đến hôm nay đã là bảy ngày, Âu Vãn Quân hoàn toàn hờ hững với hắn, Tô Hoài Dương thực buồn khổ ngồi trên bãi cỏ gần sân vận động, cái cành cây nhỏ trong tay hắn đã gần như bị hắn bẻ nát. Tình huống bây giờ không phải là điều hắn mong muốn a ! Đã cố gắng lui về ranh giới bạn bè, vẫn không chịu được, hắn bị cái gì vậy ? Rốt cuộc hắn phải làm thế nào mới tốt…..

DQHĐAN - Chương 8 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 8
Âu Vãn Quân cảm thấy rất khó chịu, đã mấy ngày trôi qua rồi mà Tô Hoài Dương cứ đối với cậu nửa xa nửa gần, tuy rằng ở ngoài mặt xem ra cũng không có gì không ổn, nhưng Âu Vãn Quân vẫn mẫn cảm nhận ra một chút gì đó.

DQHĐAN - Chương 7 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 7
« ….A…..Ân…..Dương…… » Cánh tay thon dài trắng nõn của thiếu niên gắt gao ôm chặt lấy người đang điên cuồng luận động trên người, mười ngón tay bấm sâu vào tấm lưng rắn chắc, giống như đang chịu đựng cái gì đó thống khổ lắm, thiếu niên phía dưới cật lực ngẩng đầu lên, lộ ra đường cong cổ duyên dáng, đôi mắt đầy hơi nước nửa khép nửa mở lộ vẻ mê mang, hàng lông mi thật dài nhẹ nhàng chớp chớp, giữ cho hơi nước trong mắt không rơi xuống, đôi môi run rẩy hơi hơi khép mở, phun ra những tiếng rên rỉ vô lực, làm động lòng người ; vài sợi tóc đen ẩm ướt dán tại thái dương, hiện ra một loại yếu ớt bất lực, tất cả mọi thứ đều chọc người thương tiếc, yêu mến………………

DQHĐAN - Chương 6 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 6
« Hả ? » Tô Hoài Dương nhất thời không phản ứng kịp, chỉ biết kinh ngạc nhìn Âu Vãn Quân.

DQHĐAN - Chương 5 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 5
« Tiểu Quân, ngày mai hai chúng ta cùng đi hẹn hò nha. » Âu Vãn Quân mới vừa tiến vào cửa lớp học liền bị Tô Hoài Dương đã sớm mai phục ở đó kéo lại. Người này lại dở chứng gì nữa đây, Âu Vãn Quân nhíu mày. Sau lần ‘thổ lộ’trong cửa hàng, thì liên tiếp mấy ngày sau đó, Tô Hoài Dương càng lộ rõ bản chất biến thái, có được cơ hội liền đùa giỡn cậu vài ba câu, đôi khi còn động tay động chân, da mặt Âu Vãn Quân vốn rất mỏng, mỗi lần đều bị hắn chọc đến mặt mũi đỏ bừng bừng, Tô Hoài Dương thấy thế lại càng phát huy năng lực. Tốt nhất không cần để ý đến hắn, hiện tại là thời gian vào học, thấy nhiều người đã vào trong lớp, cũng có nhiều người chú ý tới bọn họ, bất lực nhìn nụ cười giống như hồ ly của Tô Hoài Dương, Âu Vãn Quân quyết định im lặng là vàng, nếu cứ để cho hắn có cơ hội ở nơi này mà náo loạn, chắc cậu không dám ngẩng mặt lên nhìn người đời nữa.

DQHĐAN - Chương 4 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 4
Âu Vãn Quân vừa định động thủ, chợt nghe đến một giọng nói quen thuộc, ngẩng đầu thì nhìn thấy Tô Hoài Dương đang chạy nhanh về phía bên này. Tên mập thấy có người đến cũng dừng tay, “Ai! Em không sao chứ?” Tô Hoài Dương xông lên một phen kéo Âu Vãn Quân đến bên người hỏi han, trong giọng nói tràn ngập sự lo lắng mà ngay cả chính hắn cũng không phát hiện, đem Âu Vãn Quân kiểm tra từ trên xuống dưới một lần, xác định không có gì trở ngại, Tô Hoài Dương mới quay đầu nhìn về phía những người khác, thực lạ mặt, hẳn là những học sinh năm nhất mới vào trường.

DQHĐAN - Chương 3 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 3
Mọi người vẫn còn mờ mịt thì người bên ngoài đã rần rần tiến vào.

DQHĐAN - Chương 2 [thượng]

Posted by A-Moon
Chương 2
Vừa khai giảng xong thì các học sinh luôn là những người bận rộn nhất, đặc biệt chính là Tô Hoài Dương, thân là hội trưởng hội học sinh lại đảm nhiệm thêm một đống công việc tạp nham, đối với lớp học cũng tương đối ổn định, dù sao đã là lớp 11, bên trong gần như hình thành một đoàn thể cố định, luẩn quẩn vài việc như phân công chức quyền cán sự, chuyện đó cũng không cần lớp trưởng như hắn phải quan tâm nhiều, dù sao cũng có vài tên “quản ngục” hiểu chuyện quản lí trông coi một đám “tội phạm” thay hắn. Còn chuyện của hội học sinh, đây chính là những việc một năm nảy sinh thêm một cái mới, biển đổi đa dạng, trừ bỏ đè thân trâu bò ra mà gánh vác thì không còn cách nào khác. Vài tuần sau, chờ đến khi mọi chuyện râu ria rườm rà gần như được giải quyết ổn thỏa, Tô Hoài Dương đã sớm mệt phờ người, như rắn vừa lột da xong, ngay cả khí lực để há mồm cắn người cũng không có, đoạn nhạc đệm nho nhỏ trong buổi khai giảng đầu năm cũng sớm bị hắn nhét vào đâu đó sâu trong trí nhớ.

DQHĐAN - Chương 1 [thượng]

Posted by A-Moon
Quyển 1
Chương 1
Tháng chín, tuy không khí vẫn còn mang theo hơi nóng ẩm, nhưng thời tiết không còn giống với tháng bảy tháng tám nóng đến thiêu sống người. Trong cái tháng mà ai cũng nhàn hạ này thì các trường học lại bận rộn khai giảng, nghênh đón tân học sinh, tổ chức lễ khai giảng, bố trí lớp học, sửa sang lại cơ sở vật chất. Năm nào cũng giống như năm nào, cái việc này cứ lặp đi lặp lại, nhưng ắt không thể thiếu, hơn nữa những trường danh giáo cụ thể như trường trung học W này lại càng không thể thiếu.

TATLCQK - Chương 2

Posted Sunday, May 26, 2013 by A-Moon
TA ÁI NINH TĨNH LỘ CHI QUẤT KHÍ
Tác giả: Lâm Tử Tự
Editor: Asia Moon
Chương 2
Cuối tuần, Phó Thiên Kiệt y theo thời gian ước định ra nhà ga đón người, xe lửa đến trạm, dòng người như nước ào ạt tràn ra khỏi khoan xe, sau đó dần dần tản đi, Phó Thiên Kiệt đứng ở gần trạm ra, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đám đông nườm nượp kia, cố gắng phân biệt tìm kiếm, nhưng thẳng đến khi đám đông trở nên thưa thớt, vẫn không thể nhìn thấy thân ảnh giống với người kia. Đột nhiên Phó Thiên Kiệt nhớ rằng hắn đã có số điện thoại di động của nhóc con, hắn cau mày lấy điện thoại trong túi quần ra bắt đầu bấm số.

Yêu Ma - Phiên Ngoại

Posted Saturday, May 25, 2013 by A-Moon
Phiên ngoai – Tuần trăng mật ở Nam Hải
Gần đây sự tình ở Âu Dương gia rất nhiều, không có được một khắc nhàn nhã nghỉ ngơi.
Tuy rằng Âu Dương gia cũng là một trong Tam đại thế gia, nhưng lại ngụ ở chỗ xa xôi, mấy lão đương gia đời trước tính tình ôn hòa, đối với danh lợi thật sự rất đạm bạc, bởi vậy trong gia tộc luôn luôn thái bình.

Yêu Ma - Hoàn chính văn

Posted by A-Moon
Chính văn - Kết thúc
Sau đại hội minh chủ mấy tháng, ở ngoại thành.
Âu Dương Quân râu ria rậm rạp ở dưới ánh nắng gay gắt của mặt trời mà chạy đi.
Tuy rằng đêm đó, chết chính là con gà trống, nhưng mà, trái tim vẫn còn cảm giác khủng hoảng mà trước đây chưa từng có. Hắn quyết tâm trước tiên phải đi tìm Tiểu Ngung trở về.

Yêu Ma - Chương 10

Posted by A-Moon
Chương 10
Tịch Ngung lẳng lặng ngồi ở đó, tuy rằng nam nhân trước mắt vẫn còn hô hấp, nhưng mà hồn phách của Đầu Đà dĩ nhiên đã rời đi.
Trong lòng y lúc này không biết là vui hay buồn, chỉ cảm thấy trong đầu ý nghĩ loạn xạ, mệt chết đi được.
Người nọ, người nọ cũng mau tỉnh lại đi chứ.
Nhưng sau khi tỉnh lại thì sẽ làm gì?

Yêu Ma - Chương 9

Posted by A-Moon
Chương 9
Thẳng đến nửa đêm, Âu Dương Quân nằm trên giường mới từ từ tỉnh lại.
Bên tai vang lên thanh âm bình tĩnh của Tịch Ngung: “Ngươi tỉnh?”
Tịch Ngung đã yên lặng ngồi gần nửa ngày, y đối với ‘độc châu đại pháp’ từ trước đến nay chưa có người nào luyện thành công thật sự không hề nắm chắc, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể ngồi nhìn hắn.

Yêu Ma - Chương 8

Posted by A-Moon
Chương 8
Không ngờ giấc mơ lại chân thật đến thế, khi Âu Dương Quân tỉnh lại, cả người đổ mồ hôi, giống như vừa xối nước lên người.
Trước mắt vẫn còn hiện lên gương mặt Thân Tịch Ngung mười bảy tuổi, làm sao cũng không quên được.

Yêu Ma - Chương 7

Posted by A-Moon
Chương 7
Âu Dương Quân mới ra khỏi cửa, liền gặp phải Tề Gia Nghĩa đúng lúc đi tới, bên người hắn còn có thêm một thiếu niên thanh tú đơn bạc.
Tề Gia Nghĩa vuốt cằm nhìn hắn: “Tiểu huynh đệ này muốn đến nhìn Lão yêu một chút.”
Âu Dương Quân liếc mắt nhìn thiếu niên một cái, thiếu niên bị hắn nhìn, trong mắt có chút lo sợ không yên, nhưng lập tức liền trấn định lại, nhẹ nhàng hỏi hắn: “Âu Dương, Âu Dương tiên sinh, ta có thể nhìn hắn một chút, được không? Hắn không phải người xấu.”

Yêu Ma - Chương 6

Posted by A-Moon
Chương 6
Âu Dương Quân nghiễm nhiên đã trở nên nổi tiếng trong giới võ lâm bạch đạo đang dần mềm rũ.
Các đại môn phái võ lâm trải qua rất nhiều năm chiến đấu cùng Ma giáo, thương vong thảm trọng.

Yêu Ma - Chương 5

Posted by A-Moon
Chương 5
Chờ Lão yêu tỉnh lại, đã là giữa trưa, mở mắt ra, thứ nhìn thấy đầu tiên chính là gương mặt tuấn tú hiền hòa kia.
Y mở to mắt…., mím môi.
Âu Dương Quân cũng không cùng y làm chuyện vô nghĩa, ôm lấy thắt lưng, một phen nhấc y lên.

Yêu Ma - Chương 4

Posted by A-Moon

Chương 4

“Yêu, thỉnh giúp đỡ!” Thân lão yêu mị nhãn như tơ, liếc ngang kẻ vừa mới đến trợ trận, ngay tức thì, Âu Dương Quân nhìn thấy khuôn mặt trang điểm dày đặc kia bất chợt có chút cứng ngắt, sau đó nghe y tiếp tục nói: “Lại thêm vị đại hiệp nào a?”
Vu Tư Lý phun ra một ngụm máu, hướng Âu Dương Quân nói: “Âu Dương đương gia, chúng ta hợp lực bắt tên yêu nghiệt này!”

Yêu Ma - Chương 3

Posted by A-Moon
Chương 3
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, thanh niên liên tiếp bị đưa lên đến đỉnh khoái cảm, hạ thân mềm mại rốt cục cũng nhếch lên, nam nhân càng kiên nhẫn niết lộng, tiết qua vài lần.
Y bị nam nhân gắt gao ôm vào trong lòng ngực, lẩm bẩm nói: “Ta thật sự đã già rồi. . . . . . Chịu không nổi. . . . . . . . . . .” Thanh âm khàn khàn.
Nam nhân cho tới bây giờ chưa lúc nào được tận hứng như vậy, nhẹ nhàng liếm lộng vành tai của y, hài lòng nói: “Thực sự tốt lắm, một chút cũng không có già.”

Yêu Ma - Chương 2

Posted by A-Moon
Chương 2
Đoàn người chạy gần nửa ngày đường, đã muốn vào địa phận Lỗ Địa, Âu Dương Quân hạ lệnh dừng xe nghỉ ngơi và hồi sức.
Hắn xốc màn xe lên, xuống xe trước, sau đó dẫn thanh niên xuống xe.
Thanh niên lơ đi bàn tay đang đưa ra của hắn, vén vạt áo ở thắt lưng nhảy xuống, nhưng sau khi xuống xe vì đứng thẳng mà thân thể bất chợt lung lay sắp ngã, sắc mặt trở nên trắng bệch, thanh niên nhíu mày, tựa hồ dùng hết toàn bộ khí lực toàn thân mới định trụ được thân thể.