Ca ca, ba ba thật vĩ đại - Chương 4 [1]

Posted Sunday, June 24, 2012 by A-Moon

Ca ca, Ba ba thật vĩ đại
Tác giả : Cổ Linh
 Editor : A-Moon



♥ Chương 4 ♥
 Sống lại 


Phần 1


Mạnh Dật Nguyệt không có tiếp tục đến công ty làm nữa, thậm chí chưa từng đề cập qua, chỉ để cho Cừu Chấn Dương ở bên cạnh y ngày qua ngày, hết thảy tựa hồ thật bình thản.


Nhưng Cừu Chấn Dương vẫn cảm thấy có cái gì không đúng, khuôn mặt gầy yếu của Mạnh Dật Nguyệt lúc nào cũng tái nhợt, nhìn không thấy chút sức sống, không thèm ăn bất cứ món nào, thân thể càng ngày càng gầy yếu, tinh thần cũng không tốt, thường ngồi một mình ngẩn người, hồn phách của y tựa hồ rời khỏi thân thể phiêu du nơi nào.

Có đôi khi tỉnh giấc lúc nửa đêm, Cừu Chấn Dương hoảng sợ lo lắng khi phát hiện Mạnh Dật Nguyệt mở mắt nhìn chằm chằm trần nhà, không nhúc nhích, giống như người đã chết, hơn nữa, nếu cảm xúc hơi kích động một chút sẽ ngất xỉu, tuy rằng sẽ rất nhanh tỉnh lại, nhưng đều làm người khác kinh hồn khiếp đảm.

Mạnh Dật Nguyệt cũng trở nên sợ hãi chuyện xuất môn, vô luận Cừu Chấn Dương dụ dỗ như thế nào, y thà chết cũng không chịu bước ra khỏi cửa nửa bước, cho nên Cừu Chấn Dương luôn cường ép mỗi khi đưa y đến bệnh viện kiểm tra.

“Hắn thần kinh suy nhược đến mức nghiêm trọng.” Bác sĩ nghiêm túc nói: “Nếu hắn đã từng có ý niệm tự tử trong đầu, tốt nhất cậu phải cẩn thận trông chừng hắn.”

Cừu Chấn Dương gật đầu, một câu đều không nói ra được.

“Thuốc đúng hạn cho hắn uống, tâm lí của hắn có vấn đề cũng cần phải nghĩ cách để thông suốt hắn.”

Im lặng vài lần, Cừu Chấn Dương mới miễn cưỡng trả lời.

“Hắn. . . Hắn thường xuyên té xỉu, rõ ràng chỉ có một việc nhỏ, ví dụ như tôi nói chuyện với hắn có hai câu, hắn. . . . lại có thể ngất đi, có phải thân thể hắn vẫn còn một căn bệnh khác hay không?”

“Nguyên bản thể chất của hắn đã không tốt, hơn nữa tinh thần còn bị tra tấn nghiêm trọng, hiện nay thân thể của hắn thật sự đã suy nhược quá độ, nhưng theo lời nói của cậu, hắn hẳn là đang cố gắng trốn tránh, nếu chỉ có một việc nhỏ mà đã ngất xỉu như lời cậu nói, tình huống này quả thật nghiêm trọng, cậu tuyệt đối phải chú ý.”

Cừu Chấn Dương không hiểu, thật sự không hiểu!

Bọn họ đã dự định tương lai rồi mà? Bọn họ sẽ ra nước ngoài kết hôn, định cư, về sau sẽ thật sự hạnh phúc, rốt cuộc Mạnh Dật Nguyệt còn sợ hãi cái gì nữa?

Người như hắn luôn luôn kiên cường, nên không hiểu được Mạnh Dật Nguyệt yếu đuối chính là sợ hãi đây chỉ là giấc mơ rồi sẽ tỉnh dậy mà thôi.

Lo lắng một hồi, Cừu Chấn Dương quyết định cho Tiểu Nho biết tình trạng của ba ba nhóc, tuy rằng hắn không hy vọng rằng đứa nhóc năm tuổi này hiểu được hết. Ai ngờ, Tiểu Nho nhíu mày suy nghĩ một lát, sau đó lại bàn bạc với hắn, làm cho hắn kinh ngạc về sự trưởng thành sớm của Tiểu Nho.

“Thúc thúc, nếu sức khỏe của ba ba không tốt, nghỉ đông xong con với thúc sẽ đến trường, vậy ai sẽ chiếu cố ba ba?!”

Chậm rãi thu hồi vẻ mặt kinh ngạc, Cừu Chấn Dương hỏi ngược lại.

“Con tính sao?”

Vì thế, thừa dịp Mạnh Dật Nguyệt đang ngủ, Cừu Chấn Dương và Tiểu Nho bắt đầu thảo luận nhiệt liệt về vấn đề này. Cho đến khi chuông cửa vang lên, Cừu Chấn Dương mới tạm dừng đứng dậy đi mở cửa.

“Lị Na?”Cừu Chấn Dương kinh ngạc nhìn Chu Lị Na một thân váy ngắn táo bạo. “Lạnh như thế còn ăn mặc như vậy, không sợ bị cảm mạo sao?”

Chu Lị Na đắc ý dào dạt xoay vòng vòng.

“Thế nào? Rất đẹp?”

“Đẹp?” Cừu Chấn Dương không đồng ý lắc đầu. “Tìm tôi có chuyện gì.”

Chu Lị Na hai cánh tay ôm lấy cổ Cừu Chấn Dương, “Đi khiêu vũ với tôi!” Cô gắt giọng, “Chúng ta thật lâu không có đi chơi cùng nhau, tôi còn hẹn thêm bọn A Ưng nữa, mọi người đã chuẩn bị cuồng hoan cả đêm! Đi với người ta nha! Bằng không một mình tôi không có bạn nhảy a!”

Không cần phải nghĩ ngợi gì, “Không đi!” Cừu Chấn Dương lập tức từ chối, đồng thời dùng sức kéo hai tay Chu Lị Na ra, Chu Lị Na lại càng siết mạnh hơn, cuối cùng dứt khoát đem cả người đè lên Cừu Chấn Dương.

“Mặc kệ, hôm nay cậu nhất định phải đi với tôi, mọi người đều nói đã lâu không gặp cậu, tôi còn hứa lần này nhất định có thể lôi kéo cậu đi, kết quả mọi người liền cá cược, nếu cậu không đi, tôi sẽ làm bạn gái của tên què. Chấn Dương, cậu biết tôi ghét nhất là tên què đó, hắn rất xấu xí! Cậu sẽ không nhẫn tâm để tôi làm bạn gái của hắn đi?”

Hai hàng lông mày của Cừu Chấn Dương khẽ nhếch, “Cậu đáp ứng rồi?”

“Không có cách nào khác a! Tất cả mọi người đều biết tôi với cậu rất thân thiết! Ngay cả tôi còn không mời cậu được, như vậy rất mất mặt a!” Chu Lị Na ngẩng đầu kiêu ngạo nhìn Cừu Chấn Dương. “Đi với người ta nha! Người ta không muốn làm bạn gái của tên què kia đâu!”

Cừu Chấn Dương lắc đầu xem thường, “Nếu không muốn làm bạn gái của hắn thì không nên tùy tiện đáp ứng a!”

“Nhưng mà. . . . .”

“Nếu chính cậu đáp ứng, liền tự mình gánh vác hậu quả đi!”

Chu Lị Na sửng sốt, hai mắt không dám tin nhìn hắn.

“Cậu. . . . .Ý cậu không phải là muốn tôi đi làm bạn gái của hắn hả?”

Cừu Chấn Dương không kiên nhẫn thở dài một hơi, “Lị Na, tôi nói rồi! Tôi đã có người yêu, cho nên tôi sẽ không đi với cậu tham gia cái buổi tụ họp như thế này, sẽ khiến cho người khác hiểu lầm, ok?”

Chu Lị Na trừng mắt nhìn hắn nửa ngày, hai mắt đột nhiên quét vào trong nhà, hơn nữa còn liều mình muốn từ bên người Cừu Chấn Dương chui vào.

“Cô ta ở trong này có phải không? Để cho tôi nhìn một chút, rốt cuộc cô ta đẹp hay tôi đẹp, có thể làm cho cậu ngay cả bạn bè thân nhất cũng tuyệt giao, tôi muốn nhìn a? Sao lại có một thằng nhóc quỷ này?”

Không biết khi nào Tiểu Nho đã chạy tới bên người Cừu Chấn Dương, ánh mắt tò mò nhìn hai người.

“Thúc thúc, dì kia là bạn gái của thúc sao?”

Sau câu hỏi đó là một tiếng ho yếu ớt, ba người đồng thời nhìn vào cửa phòng ngủ, thấy Mạnh Dật Nguyệt tay chống cửa lung lay sắp ngã, khuôn mặt tuấn tú trắng nhợt như tờ giấy tràn ngập bi thương.

Nhanh như chớp, Cừu Chấn Dương chạy qua, vừa vặn ôm lấy thân mình xụi lơ của Mạnh Dật Nguyệt.

“Nguyệt, Nguyệt, trời ạ! Em hiểu lầm rồi, hiểu lầm rồi!”

Hắn đau lòng ôm Mạnh Dật Nguyệt đặt lên giường, tay chân luống cuống vỗ vỗ hai má của y.

“Tỉnh tỉnh, Nguyệt, tỉnh tỉnh, nghe anh giải thích a! Nguyệt, tỉnh tỉnh!. . . . .”

“Thúc thúc, khăn mặt, khăn mặt!”

Tiếp nhận khăn lông ấm từ Tiểu Nho, Cừu Chấn Dương ôn nhu ở trên mặt của y chà lau, “Không nên làm anh sợ nha! Nguyệt, em tỉnh tỉnh, nghe anh giải thích a!” Hắn áy náy thì thầm, mơ hồ có thể nghe được tiếng nức nở. Hắn có thể hiểu được Mạnh Dật Nguyệt đã nhiều lần chịu đả kích, mà cái đả kích trầm trọng lần này lại có thể phát ra từ cái miệng lúc nào cũng nói phải bảo vệ người mà hắn yêu!

Ở cửa phòng ngủ, Chu Lị Na cứng họng ngây ngốc, ánh mắt trừng lớn không thể tin được.

Cho tới bây giờ cô mới thấy được Cừu Chấn Dương vững vàng kiên định lại có lúc kích động như thế này.

Cho tới bây giờ cô cũng mới thấy được Cừu Chấn Dương phóng đãng, phóng túng lại có lúc ôn nhu như thế này.

Cho tới bây giờ cô mới thấy được Cừu Chấn Dương can đảm khí phách lại có lúc run rẩy, hoảng sợ như thế này.

Hơn nữa. . . .

Đối tượng lại có thể là một người đàn ông!

-----~~~~~-----

Bàn dài ở cửa sổ lầu hai, một đám thanh niên tràn đầy hơi thở thanh xuân vừa cười đùa vừa ăn uống náo nhiệt, đột nhiên một thanh niên đình chỉ động tác.

“A? Lị Na? Cậu làm sao vậy?”

Tiếng cười đùa ngưng hẳn. Một đám người trẻ tuổi đưa mắt hướng về phía Chu Lị Na vừa bước lên lầu, cô thất hồn lạc phách đứng ngây ra ở cầu thang, vài người trong số đó liền đi qua kéo cô lại bàn an ủi khuyên giả.


“Như thế nào, Cừu Chấn Dương vẫn không chịu đến sao? Kia cũng không cần như vậy a!”

“Mà thôi! Chúng tôi cũng không bắt cậu đi làm bạn gái của tên què kia đâu!”

“Có lẽ hắn ta có công việc quan trọng không chừng.”

“Dường như nghe qua hắn có bạn gái! Không biết có phải thật sự như vậy không?”

“Không phải!” Chu Lị Na đột nhiên rống to, “Hắn mới không có bạn gái!”

Bị cô thình lìng gầm lên giận dữ, nhất thời mọi người im lặng.

Một lát sau, Chu Lị Na mới thầm thì nói, “Hắn thật sự có vợ rồi, chỉ là không phải nữ, mà là nam, hơn nữa bọn hắn. . . .bọn hắn đã sớm ở chung một chỗ!”

Mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Cừu Chấn Dương kết giao với nam sinh là chuyện không có gì đáng ngạc nhiên, dù sao hắn cũng đã công khai bản thân là song tính luyến ái, nam nữ nào đều thích hắn, nhưng mà. . . .

Sống chung?!

Không thể nào?!

Vô luận nam nữ, Cừu Chấn Dương đều hạn chế cùng đối phương phát sinh quan hệ thân mật, bởi vì hắn lúc nào cũng cẩn thận a!

Vậy cái dạng nam nhân như thế nào, có thể làm cho Cừu Chấn Dương cam nguyện sống chung?

Thật ngoài sức tưởng tượng!

Những ánh mắt dò xét bắt đầu trao đổi tin tức. . .

-----~~~~~-----

Tinh thần Mạnh Dật Nguyệt ngày càng kém, thân thể gầy yếu đến nổi nói hai câu cũng không có sức, y cơ hồ chỉ nằm trên giường mặc Cừu Chấn Dương đút cháo, đa số thời gian đều mê man.

“Ba ba, ba phải nhanh khỏe lại a! Thúc thúc nói muốn dẫn chúng ta ra nước ngoài sống, về sau sẽ không còn người nào khi dễ chúng ta . . . .” Tiểu Nho nắm tay bàn tay gầy như cây que củi của Mạnh Dật Nguyệt cầu xin.

“Thực xin lỗi, Tiểu Nho, ba ba. . . . ba ba không tốt. . . không thể chăm sóc con.” Mạnh Dật Nguyệt thở hổn hển nói, “Nhưng mà con yên tâm, nếu. . . nếu ba ba đi vắng, thúc thúc sẽ. . . .sẽ thay ba chăm sóc con.”

“Không cần, con chỉ cần ba ba, con chỉ cần ba ba a!” Tiểu Nho khóc lên.

Mạnh Dật Nguyệt cười khổ, “Con vẫn là. . . . Không có ba thì con sẽ tốt hơn nhiều lắm!” Y lẩm bẩm nói.

Ngoài cửa, nắm tay Cừu Chấn Dương đánh mạnh vào tường.

Đáng chết! Rốt cuộc hắn phải như thế nào mới có thể làm cho Mạnh Dật Nguyệt hồi phục đây?

Tuổi càng ngày càng lớn, Mạnh Dật Nguyệt thì bị bệnh triền miên, khi y rốt cuộc chuyển biến tốt đẹp, thì hai năm cũng đã trôi qua.

[cont]

0 comments:

Post a Comment