Đã có trang download 18/03/2015

Posted Thursday, March 19, 2015 by A-Moon
Mọi người, thỉnh nhìn sang bên cột mục lục, sẽ thấy trang download ngay chỗ đầu tiên!
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ!

10/3/2015

Posted Tuesday, March 10, 2015 by A-Moon
Mở đầu sẽ là một khuôn mặt hết sức biểu cảm của chủ nhà

Lâu dữ lắm rồi không ra nổi một chương mới, cảm thấy thật tội lỗi, mà thật sự lúc này chủ nhà đang rất rất rất (x n) bận rộn, nên các bạn, người mà bỏ công ra đọc những dòng này, thông cảm cho chủ nhà nhé!
Chủ nhà hứa sẽ không bỏ rơi bất cứ truyện nào đã đăng trong blog đâu, dù thời gian để edit có hơi......
Thêm một việc nữa, chủ nhà thật sự rất xin lỗi các bạn gửi mail xin word, thật ra không phải chủ nhà muốn giữ khư khư cho mình cái gì đâu, chỉ vì thật sự mail quá nhiều, chủ nhà không nhớ hết, và rất mất công nếu lỡ các bạn ghi sai mail, thành ra, chủ nhà đang beta lại, và sắp có một trang với tên là DOWNLOAD, các bạn chờ nhé!
À, còn việc cuối cùng, dạo này nhiều nhà của mấy bạn editor khác private quá, không biết có chuyện gì xảy ra không, ý chủ nhà nói là kiểu như 'mấy tác giả bên Trung Quốc đang lùng sục và khiếu nại những người edit truyện chui' (như chủ nhà á), hay như 'bộ văn hóa gì đó đang xóa hết mấy blog có những thứ đồi trụy' và vân vân, thì các bạn nhớ nói để chủ nhà private lại nha, rồi chờ cơn bão qua đi lại mở tiếp, ^_^
Còn những chuyện như bị kẻ nào đó (mà chủ nhà chẳng buồn quan tâm đó là kẻ nào) chôm truyện edit, đi post tùm lum trên trang khác, nhưng éo thèm ghi tên người edit ấy thì, nhân tiện đây chủ nhà xin tặng các bạn một bài-tạm-gọi-là-thơ-đi-nhá:
Cô ấy nấu một nồi canh rất ngon.
Vì thế, có nhiều người xúm lại ăn ké.
Một ngày kia, cô ấy phát hiện nồi canh của mình có một con sâu.
Cô ấy đóng nắp nồi canh và không cho ai ăn nữa.
Con sâu có chết hay không, thì không biết.
Chứ những người ăn ké kia thì rầu thúi ruột.
Kẻ nào mạnh mẽ thì phán cho một câu: trên bàn ăn có nhiều món, mất một món không sao.
Nhưng kẻ yếu đuối thì ngồi buồn xo. Vì đó là một trong những món hiếm hoi mà họ thích.
Nhưng – mặc kệ họ chứ.
Cuối cùng, thì họ vẫn là những kẻ ăn ké mà thôi.
Nghĩ làm gì.
Tiêu diệt con sâu vẫn quan trọng hơn.
Vì nó đang ăn cái nồi canh sôi sùng sục của cô ấy.
Và nó sẽ béo ục ra nhờ cái nồi canh sôi sùng sục của cô ấy.
Nếu nó còn sống …

Và thật kỳ lạ, vì cô ấy cứ nghĩ là con sâu còn sống
Và xứng đáng để cô ấy quan tâm…
Hơn họ.