Tân lang, ái - Phần 4

Posted Friday, August 24, 2012 by A-Moon

4.
Mùi sát trùng tràn ngập trong não làm cho Tiếu Dương khó chịu, hắn lay động cái đầu, chính mình đã chết rồi sao?


“Anh tỉnh? Cảm giác như thế nào?” Là một giọng nói đầy khẩn trương, ha ha, là tử thần đến đón hắn sao? Hắn thích tên tử thần này, bởi vì tên tử thần này có giọng nói giống Cạnh Liệu như đúc, hắn chậm rãi mở to mắt, liền nhìn thấy Hà Cạnh Liệu đang lo lắng nhìn mình, hắn có chút sững sờ, thật không ngờ trừ bỏ giọng nói, tên tử thần này còn có diện mạo giống y chang như Cạnh Liệu.
“Ngươi là tử thần?” Hắn thản nhiên hỏi, không nghĩ tới sau đó ngực của hắn phải chịu một quyền.
“Tử thần cái đầu anh! Thần kinh của anh không bình thường sao!” Hà Cạnh Liệu giận không thể rống to lên, nghe được tiếng Tiếu Dương hô đau, cậu lập tức đau lòng nhu nhu ngực hắn, quan tâm hỏi," Đau không?"
Đau quá! Cảm giác đau này nói cho hắn biết, hắn tựa hồ còn sống, chính là nếu hắn còn sống, Hà Cạnh Liệu làm sao có khả năng đối xử với hắn tốt đến như vậy? Chẳng lẽ nói người chết cũng có cảm giác đau? “Em...... Là Liệu?”
“Vô nghĩa!......” Hà Cạnh Liệu đột nhiên lặng yên trừng mắt nhìn hắn, sau một lúc lâu mới lo lắng mở miệng nói, “Anh sẽ không vì tự sát mà bị mất trí nhớ chứ?" Mất máu quá nhiều sẽ khiến cho trí nhớ có vấn đề sao? Hà Cạnh Liệu nhăn mặt nhíu mày suy tưởng.
“Anh...... Không chết?” Tiếu Dương tiếp tục hỏi, hắn đúng thật là có chút không hiểu tình huống hiện tại.
“Nhảm nhí! Tôi cảnh cáo anh! Họ Tiếu ! Anh còn dám bày đặt tự sát gì đó hù dọa tôi nữa! Tôi...... Tôi......" Hà Cạnh Liệu suy nghĩ nửa ngày cũng không thể nghĩ ra được cái gì có thể uy hiếp nổi Tiếu Dương, tên hỗn đản này ngay cả chuyện sống chết đều có thể lấy ra để đùa giỡn, còn có cái gì có thể uy hiếp hắn? Nhớ đến lúc tên hỗn đản này cả người chảy đầy máu nằm trên mặt đất, tâm tình cậu như bị xé rách ! Cái loại đau đớn đến tê tâm liệt phế này thậm chí ngay cả lúc trước sinh Tiểu Niệm đều không thể bằng được! Sợ hãi ôm chặt lấy Tiếu Dương, đem đầu vùi vào trong lòng ngực Tiếu Dương, buồn bã nói: “Dương...... Đừng làm em sợ nữa...... Em không chịu nổi......"
Cảm giác được thân thể Hà Cạnh Liệu run rẩy, trong đầu Tiếu Dương mơ hồ hiện lên một chút trí nhớ ngắt quảng, hắn nhớ rõ lúc thân thể của mình dần dần lạnh như băng, Hà Cạnh Liệu vọt tiến vào, rống lớn lên “không”, rồi mới ấn vào miệng vết thương của hắn để giữ máu, rồi ôm chặt lấy hắn ── là Liệu đã cứu mình, em ấy không phải muốn mình chết sao? Vì cái gì lại muốn cứu mình? “Vì sao lại cứu anh?”
Hỗn đản này không hỏi thì hoàn hảo, vừa hỏi ngược lại làm cho cậu nổi lên cơn tức! Hà Cạnh Liệu hiển nhiên cần phát tiết, cằn nhằn nói, “Anh là tên hỗn đản! Em bị cưỡng gian còn không có đi tự sát, anh là tên phạm tội cưỡng gian mắc mớ cái gì lại đi tự sát?! Có lầm hay không! Anh con mẹ nó căn bản không có quyền tự sát! Đừng tưởng rằng anh có thể sử dụng cái chết đến trốn tránh em! Hỗn đản! Mỗi lần đều con mẹ nó vô trách nhiệm như thế, lần trước cũng vậy! Sau khi ăn xong liền bỏ của chạy lấy người! Làm hại em ở nước Anh lẻ loi hiu quạnh, tự một mình sinh con! Lần này thậm chí còn tự sát! Anh con mẹ nó vô trách nhiệm cũng nên có hạn thôi chứ!" Nhớ tới khi đó chính mình lúc biết được tin, lại là nam nhân cư nhiên mang thai, đã khủng hoảng đến nổi một mình chịu nén đau khổ sinh ra Tiểu Niệm, thậm chí bây giờ cậu còn cảm thấy trong lòng chua xót, lúc ấy chính mình khát vọng cái tên hỗn đản này có thể đi tìm mình, nhưng mà hắn lại thủy chung không hề xuất hiện, làm cho trái tim của mình đau đến chết đi, có phải hay không mình vẫn chưa chết cho nên lúc này hắn cư nhiên dùng đến cách tự sát để tra tấn mình!
“Thực xin lỗi......” Tiếu Dương đau lòng nhìn vẻ mặt bi thương của Hà Cạnh Liệu, chính mình trừ bỏ thương tổn cậu thì ngoài ra không còn gì hết, bất quá ‘sinh con’ là ý gì đây? Hắn dồn hết sức lực tập trung vào hai chữ “sinh con”, “Đứa nhỏ? Đứa nhỏ nào?”
Ý thức được chính mình đã nói lỡ lời, Hà Cạnh Liệu đột nhiên ngậm miệng lại, quẫn bách nhìn về vách tường trắng, nói ra ai mà tin được chứ? Nếu không tự mình trải qua, cậu cũng vô pháp tin được chính mình sống từ nhỏ đến lớn là một đại nam nhân cư nhiên có thể sinh con! Việc này nếu nói cho Tiếu Dương nghe, hắn không cười đến chết mới kỳ quái! Cho dù đánh chết cậu cũng không nói! “Không đứa nhỏ gì hết!”
Tiếu Dương trừng mắt nhìn  Hà Cạnh Liệu, thấy trên làn da trắng nõn của cậu xuất hiện một mảng đỏ hồng khả nghi, ánh mắt lóe ra, càng thêm chắc chắc chính mình cũng không có nghe lầm, Hà Cạnh Liệu nói là khi cậu ở nước Anh sinh đứa nhỏ...... Đứa nhỏ...... Đứa nhỏ...... Hắn đột nhiên mừng như điên, sau khi chính mình cùng Hà Cạnh Liệu lần đầu tiên phát sinh quan hệ, Hà Cạnh Liệu đã bỏ chạy đến nước Anh, chẳng lẽ thời điểm đó cậu đã mang thai đứa con của mình?! Ông trời! Tại sao hắn có thể hồ đồ như vậy, cư nhiên quên mất chuyện di truyền trong gia tộc của mình! Làm ba ba cũng không biết! “Em sinh con của anh! Anh cư nhiên đã làm ba rồi!”
Hà Cạnh Liệu nhíu mày nhìn Tiếu Dương, tên hỗn đản này tại sao lại hưng phấn như thế? Hơn nữa hắn không có tiếp tục nghi vấn rằng làm sao mà một người nam nhân bình thường có thể sinh con đi?  “Làm...... Làm sao có khả năng! Em là nam nhân!”
“Anh đương nhiên biết em là nam nhân! Cũng biết em đã sinh con cho anh!” Tiếu Dương cười đến toét miệng, hắn hoàn toàn không ngờ rằng Hà Cạnh Liệu đã sinh cho mình một đứa con, như thế đứa nhỏ mà mẹ Hà ôm trong tay ngày hôm qua chính là con của mình a ? Hắn thật sự là sơ ý, nếu cố gắng quan sát diện mạo của đứa nhóc kia vài lần thì tốt rồi.
Hà Cạnh Liệu càng thêm khó hiểu trừng mắt nhìn Tiếu Dương, tên này chắc chắn có vấn đề! “Anh...... Nam nhân làm sao có khả năng sinh con?”
“Không phải chính em đã sinh sao? Tại sao còn hỏi anh?” Tiếu Dương cười hì hì nói, nhìn  phản ứng của Hà Cạnh Liệu, hắn dám khẳng định rằng cậu vì hắn mà sinh con, bất quá thật sự vất vả cho cậu, nghĩ đến cậu một mình gánh vác chuyện nam nhân sinh con, nhất định rất thống khổ, mà chính mình lại hỗn đản như vậy, không có ở bên cạnh cậu lúc đó, hắn thực sự rất hối hận! Lúc trước cho dù Hà Cạnh Liệu không muốn nhìn thấy mặt mình như thế nào đi nữa thì hắn cũng nên mặt dày đuổi tới nước Anh mới đúng !
" Anh ── Anh không biết là nam nhân mà sinh con thì rất kỳ quái sao?" Không biết là do đầu óc bã đậu không theo kịp thời đại của mình , hay là do cái tên này thật sự sau khi tự sát đã bị đứt dây thần kinh!
"Quả thật có một chút kỳ quái, nhưng mà anh không có nói cho em biết sao? Kỳ thật nhà của anh đến từ một gia tộc cổ xưa, mà gia tộc này rất kỳ quái, nam nhân trong gia tộc không những làm cho nữ nhân thụ thai, còn có thể làm cho cả nam nhân mang thai." Chuyện này hắn nghe mẹ nói qua, hình như là lúc trước, khi hắn bị ba mẹ phát hiện mình đã yêu Hà Cạnh Liệu, mẹ đã nói với hắn , còn muốn hắn yên tâm mà lớn mật theo đuổi Hà Cạnh Liệu, bọn họ cố gắng duy trì , kết quả hắn đã thượng Hà Cạnh Liệu một lần, còn Hà Cạnh Liệu sau đó đã bỏ chạy .
" Anh, Anh, anh, cái tên hỗn đản này!" Hà Cạnh Liệu tức giận đến nổi muốn cầm con dao gọt hoa quả mà giết chết tên hỗn đản này, lúc trước cậu còn tưởng rằng là do cơ thể của mình có thể chất đặc thù gì đó, thật không ngờ nguyên nhân là do Tiếu Dương! Tên hỗn đản này đáng phải kéo ra ngoài lăng trì xử tử hắn! Cậu tức giận muốn đánh người, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt không có chút máu của Tiếu Dương, cậu lại luyến tiếc thu hồi nắm tay, quên đi, đứa nhỏ cũng đã sinh ra rồi , còn có thể làm gì được nữa, nhưng mà cậu thủy chung vẫn còn tức giận.
" Anh, cái tên hỗn đản này! Nếu biết chuyện này, cũng không đến nước Anh tìm em!" Cậu oán giận nói, nếu tên hỗn đản này xuất hiện sớm một chút, cậu cũng sẽ không có tâm tư mà chạy đi tìm nữ nhân kết hôn .
"...... Bởi vì em đã nói không bao giờ nữa muốn nhìn thấy anh nữa ......" Tiếu Dương nhỏ giọng nói, hắn làm sao không nghĩ đến việc chạy qua nước Anh, nhưng là do khi đó, Hà Cạnh Liệu oán hận nói với hắn rằng không bao giờ muốn nhìn thấy hắn nữa, hắn làm sao còn dũng khí mà xuất hiện trước mặt Hà Cạnh Liệu.
“Hỗn đản! Em kêu anh đi chết đi tại sao anh không đi!” Hà Cạnh Liệu tức giận đến hộc máu , nhưng cậu đột nhiên nghĩ rằng nếu cậu kêu tên hỗn đản này đi tìm cái chết thì chẳng lẽ nói rằng tên hỗn đản này tự sát tất cả trách nhiệm đều đổ cho cậu sao?! Mặt cậu hóa đen, tên này bình thường nhìn cũng rất thông minh , tại sao tới thời khắc mấu chốt liền trở nên ngu ngốc như thế? “Chẳng lẽ em bị anh cưỡng gian còn nói ‘Hoan nghênh lần sau lại đến’ sao? Đương nhiên em phải nói rằng không muốn nhìn thấy anh ! Em đang giận dỗi, anh có hiểu hay không? Anh ngu ngốc đến nổi tin lời nói lúc tức giận là thật sao ! Bình thường anh cũng đâu có nghe lời như vậy đâu, tại sao mới nói như thế liền nghe lời !” Cậu một ngày nào đó sẽ bị tên hỗn đản này chọc đến điên mất!
“Thực xin lỗi......” Tiếu Dương vô tội, hắn làm sao biết được khi nào cậu giận dỗi, khi nào nói thật chứ...... Bất quá nghe cậu nói như thế này, Liệu cũng còn thương hắn? Ý thức được điểm ấy, hắn thật sự kinh hỉ vạn phần, hôm nay thật đúng là ngày may mắn! Làm cho hắn đúng là kinh hỉ liên tục!
“Trừ bỏ thực xin lỗi, anh còn có thể nói cái gì khác không!” Hà Cạnh Liệu tức giận nói, tên hỗn đản này lúc thống khổ đau đớn thì không thấy mặt, vừa thấy mặt liền đối với mình làm chuyện xằn bậy, thực xin lỗi có cái rắm tác dụng gì, hắn không thể nói được một lời nào chân thật hơn sao!
Tiếp nhận sự oán giận của Hà Cạnh Liệu, Tiếu Dương vô cùng thâm tình nói: “Anh yêu em...... Liệu......”
Sự thổ lộ ngoài ý muốn, làm cho Hà Cạnh Liệu đột nhiên đỏ mặt, không được tự nhiên quay đầu đi, tuy rằng vẫn là ba chữ ‘vô dụng’, nhưng mà cậu thực sự rất thích nghe! Tên ngu ngốc này sớm nói ba chữ ‘vô dụng’ thì không phải xảy ra những chuyện đáng tiếc như ngày hôm nay rồi !
Tiếu Dương mỉm cười nhìn khuôn mặt Hà Cạnh Liệu ửng đỏ, hiện tại hắn rất hạnh phúc không cách nào diễn tả, nếu biết rằng cái cách ‘tự sát’ lại hữu dụng như thế, hắn phải nên áp dụng sớm một chút, mà không phải phí hoài ba năm, làm hại hắn không công bỏ lỡ khoảng thời gian quan trọng, mà thiếu chút nữa Liệu sẽ trở thành người của người khác ! Hoàn hảo! Hoàn hảo ngày hôm qua chính mình không có nhẫn nhịn, lại phạm vào sai lầm một lần nữa! Sai lầm thật sự là tốt vô cùng! Nghĩ đến sau này một nhà ba người vui vẻ hạnh phúc trong một mái nhà, hắn liền ngây ngốc cười, không đúng! Có lẽ ở trong bụng Hà Cạnh Liệu sắp có đứa con thứ hai của bọn họ! Phải là một nhà bốn người mới đúng! Hắc hắc......
Hà Cạnh Liệu ngồi kế bên nhìn đến nụ cười ngây ngô của Tiếu Dương, nhịn không được trợn trắng mắt, ánh mắt của mình thật sự là có vấn đề, chẳng những yêu thượng tên hỗn đản này, còn cư nhiên cảm thấy tên này vừa xinh đẹp vừa thông minh, mà trên thực tế hắn căn bản rõ ràng là một tên ngu ngốc không hơn không kém! Bất quá cho dù hắn có ngu ngốc đến cỡ nào cũng nhận thức được , có lẽ những vấn đề sắp xảy ra trước mắt bọn họ còn nhiều ác liệt, nhưng là chỉ cần tên  ngu ngốc này cũng thật lòng yêu mình, như vậy là đủ rồi, không có cái gì là bọn họ không thể vượt qua !
HOÀN
Lảm nhảm : 
-truyện này nó hơi tưng tưng nhỉ ^^~ cứ nghĩ sẽ edit một bộ sinh tử hoành tráng như Tàng Yêu chứ ^^~ hì hì, ngại quá ngại quá ^^!
-đoản văn tặng mọi người nhân ngày thất tịch ^^

4 comments:

  1. Zuuneyus

    cái đoản văn không kéo dài thêm nữa, muốn đọc xem pink pink nữa 8->

  1. A-Moon

    @Kho truyện Zuu : cám ơn Zuu nhé ^^~

  1. MooA

    Khóc ròng ;A; ta hận tác giả quá, tại sao lại là đoản văn, cái kết thúc nhanh gọn chấm hết, ta đang mong chờ màn ngược nhẹ thôi cũng được, ai ngờ vừa cmt phần 1 từ phần 2 đến phần cuối H rùi pink đè tới tấp không kịp đỡ (*che mặt ngại ngùng* biết thế ko lớp tớp cmt ở phần 1;)))

    Cám ơn món quà của nàng, mặc dù Thất Tịch qua rồi mà do em đt gắn bó với chức năng đọc ĐM hơn chức năng chính của ta đã tèo rồi nên hôm nay mới mò vô đọc trọn vẹn và cmt cám ơn nàng được *ôm ôm*

  1. Pasta

    Sao giờ mới đọc truyện này nha :"> Thích kiểu em cường thụ hay dỗi quá :"> Nếu có phiên ngoại cuộc sống hường phấn của hai em thì sẽ hay hơn =))

Post a Comment