Nhà có Đô Đô - HOÀN

Posted Saturday, May 12, 2012 by A-Moon
Nhà có Đô Đô
Tác giả : A Sí
Editor : A-Moon


11. Bánh ngọt bị mất VS nhãn hiệu chân giò hun khói

Trong phòng khách, Cảnh Lỗi đang xem tin tức, đôi chân dài gác trên ghế sa lông, anh hai mặc áo màu trắng, rất hiếm khi có thời gian rãnh rỗi như vậy, một lớn một nhỏ ngồi trên ghế sa lông ngây ngốc.


Rất nhanh đến thời điểm ăn cơm chiều, phần bánh ngọt nhỏ đã bị Đô Đô ăn sạch. Còn phần của anh hai vẫn còn một khối lớn, mắt to ngước lên nhìn anh hai, ước gì anh hai nói không ăn, nhóc sẽ lập tức tiến lên giải quyết dùm.

“Đô Đô đã ăn hết rồi, đây là của anh hai, Đô Đô không được giành ăn.” Cảnh Lỗi thấy Đô Đô kìm lòng không đậu luôn luôn nhìn sang bên này, đúng lúc lên tiếng, Cảnh Lỗi đã chia cho Đô Đô một chút, Đô Đô liền ăn sạch, cư nhiên vẫn còn muốn ăn.

Ăn nhiều bơ như vậy chịu được sao, Đô Đô vì sao không biết ngán.

Không ngán, đương nhiên không ngán, Đô Đô nhìn bánh ngọt của anh hai, nước miếng thiếu chút nữa liền chảy ra, mới ăn xong, nhưng vừa qua một lát nhóc liền muốn ăn tiếp.

Một toà nhà làm bằng kẹo đều là giấc mộng của mỗi bạn nhỏ.

Đô Đô sầu não rút tay về, ánh mắt vẫn luyến tiếc nhìn bánh ngọt, Cảnh Lỗi im lặng một hồi liền nói, “Đô Đô giúp anh hai lấy dép lê, anh hai để quên trong phòng trên lầu rồi.”

Đô Đô nhìn chằm chằm bánh ngọt, nghe thấy anh hai nói, nhóc béo lưu luyến đành phải đi lấy dép dùm anh hai.

Lúc thân ảnh Đô Đô biến mất, Cảnh Lỗi nhanh chóng đứng dậy, chỉ chừa lại một khối bánh nhỏ trên dĩa, phần còn lại thì bỏ hết vào bao, chạy nhanh ra ngoài bỏ vào thùng rác. Hắn thực sự là ăn không nổi nữa, cũng không muốn cho Đô Đô ăn, đành phải đi ra trước nhà bỏ rác, sau đó trở vào nhà dính một ít kem lên miệng của vịt con rồi bước đến ghế ngồi xuống, động tác nhanh nhẹn lưu loát.

Thời điểm Đô Đô cầm dép lê chậm chạm đi tới, anh hai vẫn còn ngồi trên ghế đọc báo, không chút nghi ngờ, giống y như lúc nhóc vừa rời đi. Chính là, chính là, khối bánh ngọt sao lại thiếu nhiều đến như vậy. Tuy vẫn còn một khối nhỏ, rất nhỏ rất nhỏ.

“Bánh ngọt lớn! Ân. . .” Giọng nói giật mình, mắt to kinh ngạc nhìn anh hai.

“Bánh ngọt cho vịt con ăn, không thể chỉ mình anh hai với Đô Đô, vịt con cũng phải ăn, anh hai đem khối bánh kia cho vịt ăn mất rồi.”

Cảnh Lỗi bình tĩnh đứng dậy, tiếp nhận dép lê từ trong tay Đô Đô mang vào. Trẻ con không nên lãng phí thức ăn, không thể tạo ra tấm gương xấu, Đô Đô cũng không muốn lãng phí bánh ngọt, đem ngón tay dính kem bơ liếm đến sạch sẽ.

Nha~ anh hai thực sự đem bánh ngọt cho vịt con ăn!

Đô Đô vội vàng chạy đến cửa, chỗ vịt con đang chơi cùng cánh của mình, nhìn bên miệng vịt con có ít kem, chứng cứ vô cùng xác thực, Đô Đô mắt to nhìn, vịt con mắt nhỏ cũng nhìn lại, mắt to đen bóng trừng mắt nhỏ xem xét trong chốc lát.

“Ừ, tiểu áp áp thực tham ăn!” Nhỏ giọng lầm bầm lầu bầu đưa ra kết luận.

Vịt con vỗ vỗ cánh, cạc cạc kêu hai tiếng, ánh mắt vô tội nhìn chằm chằm Đô Đô.

“Ân!” Anh hai gật đầu lên tiếng trả lời, cũng không biết là ai tham ăn.

. . .

Anh hai đem khối bánh ngọt còn lại trên dĩa cho Đô Đô ăn, Đô Đô cô đơn vẫn còn chút an ủi, dù gì không còn bánh ngọt ăn vẫn còn chocolate a, sớm muộn gì cũng của Đô Đô. Nghĩ đến đây, Đô Đô lấy lại tinh thần, cái miệng nhỏ nhắn ăn xong bánh ngọt, lắc lắc thân hình ôm mô hình xếp gỗ đi ra, ngoan ngoãn lui vào một góc trong phòng khách chơi xếp gỗ nửa ngày.

Anh hai đang ở nhà bếp nấu đồ ăn, cơm tẻ với chân giò hun khói hồng hồng, tôm bóc vỏ, còn có cà rốt đầy dinh dưỡng.

Anh hai xé mở gói thức ăn, đem chân giò hun khói ra, bỏ bao ni lông vào thùng rác.

Chơi trong chốc lát, Đô Đô đứng dậy chạy vào nhà bếp, quan sát anh hai làm việc, ngoan ngoãn không quấy rầy anh hai, lúc sắp sửa trở ra ngoài liền bị một vật nằm trong thùng rác hấp dẫn.

Màu sắc rực rỡ, giống như bức tranh, đối với phát hiện này khiến Đô Đô thích thú nghĩ đây là đồ chơi, Đô Đô lấy ngón tay cầm lên chuồn ra ngoài.

. . .

Bữa cơm tối, Đô Đô cầm muỗng nhỏ ăn cơm, nhưng lại đem cà rốt chừa lại, anh hai hỏi sao nhóc không ăn, nhóc lại ừ nói muốn cho vịt con ăn, Cảnh Lỗi nói vịt con không phải là con thỏ nên không ăn cà rốt, Đô Đô nhỏ giọng kháng nghị, nói nhóc cũng không phải con thỏ sao lại bị bắt ăn.

Cảnh Lỗi muốn Đô Đô ăn cà rốt chính là rất bổ mắt, lo lắng Đô Đô mỗi ngày xem TV, anh hai mới cố ý thêm cà rốt vào.

Bạn nhỏ Đô Đô đành phải chịu nhục há miệng nhỏ ăn hết cà rốt. (chủ yếu nhóc sợ không ăn anh hai sẽ không cho ăn chocolate nữa.)

Cơm nước xong, anh hai dọn dẹp bàn, Đô Đô ưỡn bụng nhỏ ra lại bắt đầu đi chơi.

Bất quá tình huống mới lại rất nhanh xảy ra, anh hai từ trong nhà bếp đi ra, trong phòng khách, Đô Đô đang đắc ý nhìn chân của mình.

A, đây là cái gì? Trên bắp đùi trắng noản của Đô Đô hé ra một bức tranh vẽ, bị quần che lại, kỳ thật dán gần nửa ngày Cảnh Lỗi mới nhìn thấy được bức tranh kia, cẩn thận xem xét, không phải bức tranh gì đâu a, rõ ràng là nhãn hiệu, mặt trên còn viết **** chân giò hun khói chất lượng tốt.

“Đô Đô mau lấy xuống!” Anh hai ra lệnh nói,

Đô Đô giật mình, lấy tay che lại nhất quyết không định tháo ra, Cảnh Lỗi muốn ra tay, thân thể Đô Đô nhanh như chớp chạy đến cầu thang, hai chân lúc này chạy trốn thật nhanh. Đáng tiếc Cảnh Lỗi bắt kịp, một bàn tay ôm sát cánh tay của Đô Đô, bế bổng lên, hai chân trong không trung đá loạn xạ, tay kia của anh hai không nói hai lời liền tháo ra.

. . .

Đô Đô tức giận a, mãi cho đến khi tắm rửa xong rồi, thời điểm nằm trên giường ngủ vẫn còn giận dỗi a.

Hai chân nằm thành chữ O trên giường, không biết cứ nghĩ nhóc đang phơi nắng tiểu kê kê, kỳ thật Đô Đô đang càu nhàu, cái miệng nhỏ nhắn thầm thầm thì thì, Cảnh Lỗi nửa ngồi nửa nằm đọc sách, mặc kệ nhóc, cho Đô Đô tự nói một mình.

“Anh hai hư! Cực kỳ hư!” Giọng oán hận, Đô Đô trần truồng nằm, bụng nhỏ giống như con ếch phình lên, anh hai thật sự không có lương tâm.

Cảnh Lỗi trở mình, không để ý tới nhóc.

“Mẹ trở về liền méc mẹ! ~ ba trở về liền méc ba!” Đô Đô tiếp tục thầm thì, âm thanh nho nhỏ lại cực kì rõ ràng.

Cảnh Lỗi nhìn nhóc một cái, Đô Đô mắt to mới đầu nhìn chằm chằm anh hai, sau phát hiện anh hai nhìn lại liền nhắm mắt cái miệng cũng ngừng nói. Nghiêng đầu, mắt to lại mở ra nhìn anh hai, ngập nước, sau đó im lặng nhìn lên trần nhà.

Cảnh Lỗi không nói chuyện, quay đầu lại tiếp tục đọc sách, vừa thấy anh hai không nhìn nhóc nữa, cái miệng nhỏ của Đô Đô lại tiếp tục nói, thân mình mềm nằm bên kia, chỉ biết nói có mấy câu như anh hai hư, ba mẹ trở về phải nói cho bọn họ biết.

Cảnh Lỗi lúc này bị nhóc làm cho buồn cười, đứa nhóc này cũng quá cố chấp đi.

Cảnh Lỗi đem chăn nhỏ đắp lên bụng nhóc, Đô Đô vẫn không nhúc nhích, chân vẫn như cũ để chữ O, chờ Cảnh Lỗi xoay người sang chỗ khác lại bắt đầu than thở, lấy tay đẩy chăn ra, chân cũng đạp đạp.

“Đô Đô, không quậy nữa, mau ngủ.” Anh hai lên tiếng, đứng dậy chuẩn bị tắt đèn đi ngủ.

Đô Đô rất không phục, xem ra còn muốn nói nữa, anh hai đã giành nói trước, “Em còn nói, anh liền méc với bọn họ chuyện em đái dầm!”

Trong phòng tối đen, Đô Đô lập tức im miệng, anh hai không nhắc lại chính mình cũng quên chuyện đái dầm này, tuy còn nhỏ như Đô Đô vẫn rất để ý việc này, bị nhiều người biết rất xấu hổ, nhất là Ny Ny, nhất định sẽ trêu chọc nhóc. Đầu suy nghĩ nửa ngày, cư nhiên không thể phản bác, đành phải tiếp nhận uy hiếp của anh hai, quả nhiên không nói gì nữa.

Đô Đô nhận mệnh nhắm mắt lại, xoay thân mình thay đổi tư thế, mặt hướng tới Cảnh Lỗi, vươn cánh tay ngắn ngủn nắm lấy tay anh hai, “Anh hai, vỗ vỗ, vỗ vỗ!” Mới vừa “gây lộn” xong lại còn bắt anh hai vỗ vỗ, tiểu trượng phu Đô Đô luôn thay đổi 180 độ.

Cảnh Lỗi nghĩ thầm, đại nhân không nên chấp tiểu nhân, anh hai vẫn là vươn tay, vỗ nhẹ phía sau lưng Đô Đô.

Đô Đô hô hấp lạnh run, trong bóng đêm, mắt to chăm chú nhìn ngực anh hai, phía sau được bàn tay anh hai vỗ nhẹ, Đô Đô vươn tay, đặt lên ngực anh hai.

Ở chung cũng quen thuộc nhiệt độ cơ thể lẫn nhau, kỳ thật anh hai cũng không phải rất hư, chính là bình thường cũng hư như vậy, nghĩ nghĩ, mắt to Đô Đô từ từ nhắm lại, cánh tay còn ôm lấy ngực anh hai, ngay cả chân cũng khoát lên.

Cảnh Lỗi chờ nhóc ngủ say, đem nhóc nằm ngửa lại, thân thể nho nhỏ chắc thịt, mang theo mùi sữa tắm thơm ngát, ngực phập phồng, lúc ngủ Đô Đô phá lệ nhu thuận đáng yêu, bàn tay nhẹ nhàng vuốt tóc Đô Đô, lại lấy ngón tay sờ sờ khuôn mặt nhóc, anh hai khẽ thở dài một tiếng, cùng ở chung với Đô Đô ngốc thật lâu, Cảnh Lỗi cảm thấy chính mình đôi khi giống như một đứa nhóc không thể giải thích nỗi tình cảm với cái người đang say ngủ này, không biết đến bao giờ mới lớn lên.

Toàn bộ văn HOÀN

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Cuối cùng thì cũng chia tay bé Đô Đô với anh hai Cảnh Lỗi rồi T^T~~ luyến tiếc quá a~~~

A-Moon sẽ ngày đêm mong chờ tìm kiếm lục lọi xem tác giả có viết tiếp phần Đô Đô lớn lên và anh hai du học về không ^^~ hi vọng là có, hehe 
(¯▽¯)~* tung bông chúc mừng truyện hoàn đầu tiên trong blog nào ↖(^ω^)↗ 

@bạn Mèo : check mail nha, Moon gửi bản word cho Mèo rồi đó ♥~


43 comments:

  1. Meichan

    hy vọng Đô Đô lớn lên sẽ thành siêu cấp seme ~ hí hí hí... truyện gì mà đọc ngứa ngáy quá đi, không có *cái gì* cả !!

  1. A-Moon

    @Meichan : Bạn này có suy nghĩ khác người quá nha~~ hehe~~

    Ngay cả Moon edit cũng cảm thấy ngứa ngáy nữa mà... thậm chí khúc *khoả thân* nằm ngủ cũng chẳng có gì *xảy ra* ^^~~

  1. mèo lười ngủ ngày

    @ A Moon: Mèo đã nhận được rùi, thanks Moon nhìu lắm nha \(^0^)/
    Moon định nghỉ ngơi 1 thời gian hay edit truyện tiếp vậy?

  1. A-Moon

    Chắc Moon sẽ edit cho xong 2 truyện còn lại trong blog à Mèo ^^~~ bỏ bê chúng nó lâu quá rồi ^^~

  1. Anonymous

    chào bạn, cảm ơn bạn đã làm hoàn bộ này. Thật là sung sướng khi tìm được trang nhà của bạn. Bộ này tớ mê từ lâu lắm rồi mà toàn phải đọc QT. Thx bạn lần nữa nhé ^ ^

  1. Tiểu Hoàng Qua

    oa, cuối cùng cũng hoàn nha, ta thiệt muốn xem 2 người khi lớn lên ra sao nữa a..thiệt chờ mong tác giả nghĩ lại mà viết thêm nha. cảm ơn nàng vì đã edit nha *ôm hôn* ^^~

  1. A-Moon

    Thank các bạn vì đã cm ủng hộ Moon ^^~~~ ♥♥♥♥♥

  1. Hà Hi đại nhân

    Mình đã xem qua bản edit của bạn và theo cá nhân mình, bản edit của bạn khá là ổn.

    Nhưng mình chỉ có 1 góp ý nhỏ là sao bạn không edit nốt 8c đầu, dù sao 1 bản edit hoàn thiện của riêng mình vẫn tốt hơn 1 bản chắp vá. Đúng không?

    Mình chỉ góp ý vậy thôi, mong bạn cân nhắc ^^~

  1. A-Moon

    @Hà Hi: cám ơn bạn đã góp ý, mình edit phần tiếp theo là do đã đọc 8 chương ở nhà bạn Đậu Hoa và thấy rất thích, và vì đã ghi nhớ một số chi tiết yêu thích trong đầu rồi nên khi edit sẽ có nhiều ý tưởng trùng lắp, mà Hà Hi cũng biết, edit đam mỹ kỵ nhất là sao chép của nhau . . . . . cho nên cũng mong Hà Hi thông cảm cho mình nhé ^^!!!

    Cám ơn Hà Hi vì đã vào ủng hộ ♥

  1. Hà Hi đại nhân

    Ừm, theo ý mình thì thế này, dù bị ảnh hưởng nhưng bản edit của mỗi người có văn phong khác nhau. Sao chép là việc lấy bản edit của người ta làm của mình, còn bạn chỉ vì ấn tượng với bản edit đó thì khi edit, dù nó có hơi hướng giống nhau về ý tưởng thì văn phong vẫn khác.

    Dù thế nào thì mình thích đọc 1 bản edit của cùng 1 người hơn. Mà nếu bạn k muốn rắc rối thì thôi, điều đó cũng k sao mà ^^~

    P/s: cmt trong blogspot khó khăn quá ="=

  1. A-Moon

    @Hà Hi: mình cũng có wordpress, nhưng chỉ để mục lục thôi, vì mình mù wordpress a!!T^T

    Thông cảm nha thông cảm nha ^^~~

  1. Hà Hi đại nhân

    Ờm, thì phải chấp nhận mà, ko sao ko sao. Chỉ tại mình cũng mù blogspot nên... hờ hờ :))

  1. PHAN THỊ NHUNG

    Dễ xương quá đi mất. Ôi iu chít đi dc... Ước gì mình được như vậy.
    Cảm ơn bạn rất nhiều vì đã edit " Nhà có Đô Đô"
    Thanks....!!!

  1. heroteen

    Bộ này dễ thương lém lém. Chỉ tiếc là truyện dừng lại ở lúc bé Đô Đô đi học thi. Hem có H , thanh thủy văn đích thực nhưng mà cực iu . Bạn ơi cho mình 1 bản word bộ nhà có Đô Đô nhé ^^~~
    P/S : CMT trong blog khó thiệt
    Mail là bongtron_90@yahoo.com

  1. A-Moon

    @heroteen : check mail đi bạn. . .thông cảm nhe vì mình hông biết xài wp ^^~~

  1. Anonymous

    Cảm ơn bạn vì đã edit truyện này, nhẹ nhàng, rất dễ thương <3
    mình muốn copy về để khi rảnh đọc lại nhưng máy mình vào đc wordpress mà k vào đc blogspot nên chỉ có thể onl = đt. bạn có thể gửi cho mình bản word tr này đc hem :) mail mình là sweetbuns_1192@yahoo.com
    thank b nhiều nha ^^

  1. A-Moon

    Moon gửi cho bạn rồi đó. . . bạn lên check mail nhé ^^~

  1. Soura

    Ọ_ọ nào giờ mình không biết bạn có share file T^T blogspot nhà bạn lại khóa chức năng copy nên mình cứ nghĩ là bạn không muốn bản word truyền ra T^T~

    Mình cứ vật vã mãi :(( không biết cách nào để đem về máy trữ, giờ thấy bạn có share word thì mừng quá chừng ;A; thật lòng là bạn share prc thôi mình cũng mừng thiệt mừng ;A;

    Có thể share mình 2 truyện "Bình dân hạnh phúc" và "Nhà có đô đô" không :")? Đọc ấm áp văn lúc nào cũng khiến đời hường lên trông thấy xD

    Đây là email của mình: jh4ever@yahoo.com

    Cảm ơn nhiều nha ^_^~

    P/s: Thiệt ra còn tính hỏi bạn bộ "Ca ca, ba ba thật vĩ đại" nữa cơ =)) nhưng liền thấy bạn bảo lỡ tay shift+del mất file rồi *trấm trấm nước mắt*

  1. A-Moon

    @Soura : thật ra là Moon share bản word cho mọi người hết đó, nên chỉ cần để lại địa chỉ mail là được ^^~

    Cũng mong bạn thông cảm, vì 1 giây lỡ dại nên bấm nhầm phím xóa luôn bản word "Ca ca, ba ba thật vĩ đại" T^T~ Chẳng biết làm cách nào hồi phục T^T

    Quên nữa, bạn check mail nhé ^^

  1. Soura

    Mình nhận được word từ chiều :"> nhưng lúc đó gấp quá không kịp reply lại cho Moon ^^~ đến tối đi học về thì có trả lời qua mail rồi.

    Nhưng mà đến giờ mình mới có thời gian đọc hai bản word bạn share, thật sự là thích đến không chịu được nên chạy lên đây nói lảm nhảm thêm vào dòng~ vì thật sự mình thích word bạn làm lắm. Đơn giản, nhưng nhìn ấm ơi là ấm :")~

    Dù sao cũng chỉ là hai tiếng cám ơn cứ nói tới nói lui mãi :"D~

    Cảm ơn nha Moon :"x

  1. ngoisaobang710

    đô đô dễ thương ghê ban cho mình xin bản WORD CUA 2 TRUYỆN NHÀ CÓ ĐÔ ĐÔ & BÌNH DÂN HẠNH PHÚC NHA . mail của mình sutucai1954@yahoo.com

  1. A-Moon

    @ngoisaobang710 : check mail nha bạn ^^~

  1. Unknown

    hôm nay buồn buồn ngồi mò thì tìm được nhà của bạn, không ngờ nhà bạn đáng yêu quá, mình đọc 1 lèo luôn từ nãy đến h vẫn còn mơ mơ nè!!mình thích " Nhà có đô đô" cho mình xin bản word nhế, yêu bạn lắm lắm'hôn hôn'

  1. Unknown

    quên mất mail mình là
    dongocemyeuanh@yahoo.com

  1. A-Moon

    @Hồng Hạnh Đào : check mail nha bạn ^^~

  1. Unknown

    mình nhận được rồi, cảm ơn bạn nhiều lắm.
    sau này mình còn đóng cọc ở đây dài dài, mong moon chiếu cố ^O^

  1. S2NQuynhS2

    Ta mặt dày xin nàng nốt truyện này thôi nhé :( ngại quá, chả muốn đi xin xỏ đâu, bt ta toàn tự cop về ngồi ngâm 1 m` nhg mà dạo này ta đnag phải nằm viện nên muốn cop về đọc trên đt :(
    mail của ta là: ruby1610@zing.vn
    cảm ơn nàng trc nhé :D

  1. A-Moon

    @S2NQuynhS2 : check mail nha nàng ^^

  1. Anonymous

    Mình thích truyện này quá, bạn edit cũng dễ thương nữa, đọc mà thấy iu quá chừng. Có thể cho mình xin bản word không bạn. Nếu được thì cho mình xin bản word của mấy truyện khác nha. Nhà bạn toàn truyện dễ thương hok ah. Làm phiền bạn nha. Mail mình là thanhtruc1304@yahoo.com.vn

  1. A-Moon

    Check mail nhé bạn ^^

  1. ads86

    T^T Nàng ạ
    Thực sự là ta đi xin xỏ thế này cũng ngại lắm nhưng mà nàng có thể cho ta bản word đc k
    Mọi khi ta hay tự cop nhưng T^T
    Ta cảm ơn nàng nhiều lắm
    Thực sự ta rất k muốn làm phiền nàng nhưng thời gian k cho phép ta đọc trên mạng
    Cảm ơn nàng nhé
    Đây là mail của ta gh_d74@yahoo.com.vn
    Truyện này nó dễ thương quá, ta k kìm lòng đc

  1. A-Moon

    @ads86: nàng check mail nhé, ta gửi rồi đó ^^

  1. Tĩnh

    lần đầu tiên mình đến nhà bạn, bạn có thể cho mình xin bản word k? Mail của mình là naiconbidien@gmail.com. Mình rất thik bộ truyện này và rất thỏa mãn khi thấy bộ truyện đc edit khá mượt, đa tạ!

  1. A-Moon

    @Tĩnh : check mail nha bạn ^^

  1. yuu

    truyện hay lắm. thanks nàng nhiều!
    p.s: ta thích mấy cái ảnh nhà nàng lắm! trông yêu cực lun! chỉ tiếc là ko cop về đc, hix...

  1. Unknown

    nàng ơi, cho ta xin word truyện này nhé, mail của ta: yuucumeo@gmail.com
    thanks nàng vì đã edit!

  1. A-Moon

    Check mail nhé ^^

  1. Unknown

    ta đã nhận đc rùi! thanks nàng.

  1. Unknown

    Ta đọc tới đọc lui truyện này cũng n lần rồi, lúc trước mình thấy nàng ko share word những bộ khác nhưng đọc comment này thì thấy nàng share word bộ này nên nàng cho ta xin ké nhé.. Ta iu Đô Đô lắm.. Và 1 lần nữa cám ơn nàng edit truyện này! Mail của ta là 4muaphatxuan@gmail.com
    Ah, nàng cho ta hỏi tác giả có viết tiếp bộ này ko? Ta thắc mắc tương lai của 2 anh em này quá.

  1. A-Moon

    Check mail nhé ^^

  1. Anonymous

    Mỗi lần đọc Đô Đô lại tưởng tượng ra thằng nhỏ béo mập lân qua lăn lại. Mình thì mình phục Cảnh Lỗi lắm á, vừa ác độc vừa dịu dàng. Phải mình mình tuốt mông ra đánh cho lằn mông rồi. Cám ơn vì bạn đã kiên trì làm hết truyện nha. Mình đọc bên nhà Hà Hi chờ lâu lắm lắm mà giờ mới biết nhà bạn

    P/s: Làm thế nào mà nàng chống click chuột được vậy? Làm ta nhìn thấy truyện hay mà không thể copy về, giống như mèo sắp chết đói nhìn thấy cá rán trong lồng sắt vậy :((

  1. Anonymous

    OMG, em Đô Đô quá đáng yêu đi. Tròn tròn, nộn nộn. Mình còn nổi tà ý đừng nói anh hai Cảnh lỗi *biểu tình chảy nước miếng*.

    Cho ta xin 1 bản word của Đô Đô và Trúc Mã nha nàng
    Mail: thanhbinh2181988@gmail.com

    Một lần nữa thanks ờ gên vì đã edit truyện nì *hun gió tới tấp*

  1. A-Moon

    @greenclover88: Check mail nhé ^^ Sorry vì để nàng chờ lâu như vậy ^^

    [vì gần đây, chủ blog bận đi thi bé khỏe bé ngoan cấp xã hội đen :">]

    @freakysunday: cái này thì ta quên mất cách làm rồi nàng à, lúc mới lập nên cũg bon chen cài thử, giờ nhiều bạn phàn nàn về việc mở link truyện quá nhưng ta muốn tháo cũng chẳng biết đường đâu mà lần, thặc đau đầu =.= Nàng thông cảm nhé ^_^

    (2/7/13)

Post a Comment